Y Cần Thơ- Powered by TheKyOnline.vn
Mẹ - Nguyễn Thị Thanh Ngọc

Khi tóc mẹ còn đen

Nhà mình nghèo

Cha con đi làm ăn xa

Mẹ một mình gieo neo vất vả

Nuôi con từng ngày lớn lên

Tủi đời mình ít chữ

Mẹ vắt cạn máu tim

Cho con ăn học thành tài

Quê mình xa

Con ở lại, tìm việc làm nơi phố lạ

Rồi …như cha, con biền biệt, ít khi về!

Tóc mẹ bớt mượt mà

Lưng trĩu buồn đánh võng

Vẫn căng đầy sức sống

Chắp thêm đôi cánh

Miệt mài nâng con bay

Con háo hức dệt thêu danh phận

Con mải mê vun đắp chốn tình trường

Quên lòng mẹ yêu thương…

Đường đời đâu phẳng mãi

Mẹ vượt đường xa đến bên con

Những lần con chớm lạnh, đau, buồn và cô đơn

Mỗi lúc con lỡ lầm, trái bước

Mẹ lại mở tung lồng ngực

Rước con về lặn hụp

Trong suối nguồn yêu thương!

Suốt chiều dài cuộc sống

Mẹ luôn dành cho con

Có được nụ cười và hạnh phúc

Từ khi con sinh ra, cho đến cuối cuộc đời…

Mẹ, mẹ ơi!

Lòng biển rộng mênh mông

Còn vô vàn…con chưa nói hết

Về mẹ hiền thương yêu!

Đăng bởi: ycantho - Ngày đăng: 03/11/2010