Y Cần Thơ- Powered by TheKyOnline.vn
Lifestyle

Nhưng đôi khi trong cuộc sống, các quốc gia vẫn xảy ra cái thời điểm khi các tập tục xưa bị thay đổi, các nếp sống bị thủ tiêu, các niềm tin bị lung lay, uy quyền của kỷ niệm bị tan vỡ, và khi đó ánh sáng trí tuệ vẫn chưa hòan tòan đủ đầy và các quyền về chính trị còn ít được bảo đảm hoặc hạn hẹp.

Con người khi đó chỉ còn nhìn thấy tổ quốc dưới một ánh sáng yếu ớt và đáng ngờ. Khi đó con người không thấy tổ quốc ở cái mảnh đất mà nay họ chỉ nhìn thấy hòn đất bất động, cũng chẳng thấy tổ quốc trong nếp sống của cha ông tiên tổ mà họ lại được dạy nhìn vào đó như thể xiềng gông, cũng chẳng còn nhìn thấy tổ quốc trong các luật lệ không do họ đặt ra và cũng chẳng do nhà lập pháp giờ đây bị họ e ngại và khinh bỉ. Con người chẳng còn nhìn thấy tổ quốc ở đâu nữa hết, chẳng thấy tổ quốc ở ngay trong những nét riêng của chính mình hoặc ở ai khác, và rồi họ thu mình vào một sự ích kỷ chật chội tối tăm. Những con người ấy tuột ra khỏi các định kiến mà chẳng biết lý trí nằm ở chốn nào. Những người đó chẳng có lòng yêu đất nước mang tính bản năng của thời phong kiến, cũng chẳng có lòng yêu nước chín chắn của thời cộng hòa. Họ đã dừng lại ở quãng giữa của hai kiểu yêu nước đó, họ dừng lại giữa nỗi hoang mang và cảnh khốn cùng.

Làm gì trong trạng huống ấy? có thể lùi. Nhưng các dân tộc chẳng thể nào quay trở lại được với những tình cảm thời thanh xuân giống như những con người ngây thơ quay về được với tuổi ấu thơ xưa. Con người có thể tiếc nuối cái đẹp xưa nhưng chẳng thể làm gì cho chúng sinh sôi trở lại. Vậy là phải tiến lên thôi và phải mau mau tìm cách gì cho con người nhìn thấy trong mắt mình hòa hợp cả cái lợi ích cá nhân và lợi ích của đất nước, bởi vì cái tình yêu không vụ lợi đối với tổ quốc đã một đi không trở lại nữa rồi.

Vì đâu mà ở Hoa kỳ, nơi mọi người mới đến đó chiếm lấy đất ấy và chẳng mang theo cả tập tục lẫn kỷ niệm, nơi mọi người chỉ mới gặp nhau lần đầu mà chẳng biết gì về nhau, nơi nói cho thật gọn cái bản năng yêu nước có lẽ chỉ mới xuất hiện, vì đâu mà mỗi người ấy lại quan tâm đến mọi công việc của công xã mình, của quận mình, và của tòan bang mình như việc nhà mình vậy? Đó là vì mỗi con người, trong phạm vi của mình, đều có phần tham dự tích cực vào công việc cai quản xã hội.

Đăng bởi: ycantho - Ngày đăng: 02/11/2010