Nguyễn Quang Sáng nói: “Nguyễn Duy thuộc loại người trọng tình bạn, và nhờ vậy, được nhận lại tình cảm chí cốt của bạn bè, tất nhiên loại trừ những người phản trắc. Riêng tôi, tôi hơn Duy 15 tuổi, trong quan hệ nghề nghiệp và tình cảm, tôi với Duy là bạn. Có người còn cao tuổi hơn tôi cũng coi Duy là bạn vong niên.
Tôi thấy trong Duy có cái gì đó, rất tự nhiên và hợp lẽ, nó lớn hơn sự tồn tại của thân xác. Thời buổi này, không hiếm người sống theo phương pháp thích ứng sinh học, bằng cách, ở nơi này lại bêu riếu ở nơi kia, với người này thì bôi bác người nọ, rồi ngược lại, gió chiều nào che chiều nấy. Hoàn toàn khác họ, Nguyễn Duy luôn luôn có chính kiến, đôi khi là chính kiến cực đoan, có thái độ thẳng thắn, đôi khi là thô tháp…”.
Đây là những chấm phá nhỏ của Nguyễn Duy:
Vỏ ốc trắng những luống cày phơi ải
Bờ ruộng bùn lấm tấm dấu chân cua
(Tuổi thơ)
Giọt sương muối co ro đầu nhảnh mạ
Nhức nhói bàn chân phì phọp thở trong bùn
(Lời ấm áp từ trong gió lạnh).
Gió đi ù ù ngang họng súng thần công
Tiếng chuông chùa đi thủng thỉnh trong không
Áo em trắng đi từ xa vắng lại
Thời gian đi xám mặt đỉnh đồng
(Phong cảnh Huế)
Qua ngẫm chán, sống nghĩa là xả láng
Ăn hết nhiều chớ ở hết bao nhiêu
Nhà cửa tà tà che lá dừa lá mít
Nón áo khỏi lo nhưng nhậu phải đều đều
Ai nghèo thiếu, qua nhường cơm xẻ áo
Bụng người sôi, cũng sôi giống bụng ta
Ki cóp một thân làm chi cho cực
Giàu ở lòng còn đẹp ở thịt da
Chủ giục khách nhậu đi đừng hỏi nữa
Việc bán lúa dư đăng báo chi cho phiền
Dư ít nuôi làng, dư nhiều nuôi nước
Thành tích có gì mà phải nêu tên
(Ông già Nam bộ).
Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru
(ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa)
VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI (02/11/2010) NH Ữ NG KẺ SỐNG THỨ SINH (They live second-hand) (02/11/2010) Hiểu rõ ”kẻ khác” để trở về với dân tộc (02/11/2010) Vé về tuổi thơ (02/11/2010) Ảo tưởng (02/11/2010) MỘT CÕI NHÂN GIAN BÉ TÍ (02/11/2010) THƯỢNG ĐẾ THÌ CƯỜI (02/11/2010) TỘI TÌNH HAY TỘI LỖI (02/11/2010) NGUYỄN HIẾN LÊ (02/11/2010) TỪ ĐỘ MANG GƯƠM ĐI MỞ CÕI (02/11/2010)