-So sánh 2 bản chuyển ngữ của Nguyễn Hiến Lê và Ngô Tất Tố về “Kinh dịch đạo”.
-Cả Nguyễn Hiến Lê và Ngô Tất Tố đều là những học giả có uy tín, và cả hai đều đã chuyển ngữ “Kinh Dịch” với những cách tiếp cận khác nhau. Dưới đây là một số so sánh giữa hai bản dịch của họ:
Phong cách dịch:
Nguyễn Hiến Lê: Ông dịch “Kinh Dịch” theo phong cách dễ hiểu và giản dị, phù hợp với độc giả phổ thông. Ông thường chú trọng vào việc giải thích các khái niệm một cách cụ thể và thực tế, giúp người đọc không bị choáng ngợp bởi những ý niệm triết học trừu tượng. Ông cũng chú trọng đến tính ứng dụng của Kinh Dịch trong đời sống hàng ngày.
Ngô Tất Tố: Bản dịch của Ngô Tất Tố mang tính hàn lâm cao hơn, với cách diễn đạt cổ kính và mang đậm phong cách Nho giáo. Ông bám sát văn bản gốc hơn, có phần khó hiểu đối với người đọc hiện đại vì ngôn ngữ cổ và cấu trúc câu phức tạp. Tuy nhiên, bản dịch của ông mang lại sự trang trọng và thể hiện rõ tính triết học sâu sắc của Kinh Dịch.
Tính chính xác và giải thích học thuật:
Nguyễn Hiến Lê: Ông ưu tiên việc giải thích các thuật ngữ và khái niệm trong Kinh Dịch bằng cách liên hệ với cuộc sống thực tiễn và cách hiểu hiện đại. Do đó, đôi khi ông có thể đơn giản hóa hoặc diễn giải theo hướng dễ hiểu hơn, nhưng điều này giúp bản dịch của ông gần gũi hơn với độc giả không chuyên về triết học Đông phương.
Ngô Tất Tố: Ông giữ nguyên cấu trúc câu và cách dùng từ gần với nguyên bản nhất có thể. Điều này mang lại sự trung thành cao với nguyên tác, nhưng cũng khiến việc hiểu nội dung đòi hỏi người đọc phải có nền tảng kiến thức về Kinh Dịch và triết học cổ điển. Ngô Tất Tố cũng có nhiều chú thích chi tiết về các khái niệm triết học và văn hóa trong bản dịch.
Đối tượng độc giả:
Nguyễn Hiến Lê: Phù hợp với độc giả phổ thông, người mới tiếp cận với Kinh Dịch và mong muốn hiểu về ý nghĩa thực tiễn của nó. Bản dịch của ông dễ đọc, dễ hiểu và mang tính ứng dụng cao.
Ngô Tất Tố: Phù hợp với những người nghiên cứu chuyên sâu về Nho giáo và triết học Đông phương. Những người đã quen với ngôn ngữ cổ và triết lý sẽ dễ tiếp nhận hơn bản dịch này.
Mục đích dịch:
Nguyễn Hiến Lê: Mục tiêu của ông là giúp phổ biến tri thức về Kinh Dịch đến rộng rãi người đọc, làm cho triết lý cổ điển trở nên dễ tiếp cận hơn với người Việt Nam hiện đại.
Ngô Tất Tố: Ông dịch với mục đích giữ gìn và tôn vinh giá trị nguyên gốc của Kinh Dịch, thể hiện sự kính trọng đối với các giá trị cổ truyền và Nho giáo.
Nhìn chung, bản dịch của Nguyễn Hiến Lê dễ tiếp cận và gần gũi hơn với người đọc hiện đại, trong khi bản dịch của Ngô Tất Tố mang tính học thuật cao, trung thành với nguyên bản và yêu cầu sự am hiểu về triết học.
Hạnh phúc là gì? (02/12/2024) Chuyện tâm linh khó lý giải (24/09/2024) Ý Nghĩa Sâu Xa của Chữ thủy ”始” và Từ ”Chung Thủy” (終始) (24/09/2024) An (23/09/2024) Chấp trước của Phật học (attachment). (18/06/2024) Nghiệp chướng là gì ? (17/09/2013) TT Diệm (07/09/2013) Nghệ thuật sống 4T (27/07/2013) Tản mạn XvàY (06/07/2013) Phụng sự để dẫn đầu (03/07/2013)