Y Cần Thơ- Powered by TheKyOnline.vn
giải thích câu nói ‘chaú bà nội tội bà ngoại’. Tóm tắt truyện Lâm Sanh Xuân Nương.

 Có thể giải thích câu trên theo 2 phương diện
1. Về phương diện tình cảm:
- Trong xã hội cổ, con gái về nhà chồng, ít người được sung sướng, cực nhọc gánh vác giang sơn nhà chồng thì nhiều mà được khen thì ít, nên cha mẹ thương con gái hơn là con trai ở bên cạnh mình, mà hễ thương con thì thương cháu.
- Lại thêm cháu ở với ông nội, bà nội, lâu lâu mới về thăm bên ngoại, nên được bên ngoại cưng chìu hơn.

 2. Về phương diện điều tra nghiên cứu khoa học: theo tiến sĩ tâm lý học Bill von Hippel thuộc Đại học New South Wales cho biết:
- Trong mắt ông bà, có những đứa cháu được yêu thương hơn những đứa khác. Lý giải về điều này, người ta cho rằng đó là do thời gian nhiều hay ít mà họ gắn bó với chúng.
- Sự "đầu tư ưu đãi" này có liên quan đến bộ gene. Đặc biệt, nó gắn liền với định kiến ông bố không chắc chắn, nghĩa là những người cha có thể không bao giờ biết rõ đứa trẻ đó có phải con mình hay không.
ð Vì vậy: theo nghiên cứu có thể kết luận rằng ‘bà quý tất cả các cháu, song lại thường dành quan tâm ưu ái nhất cho cháu ngoại. Xu hướng này có thể bắt nguồn từ một linh cảm vô thức, bởi ông bà sẽ thiên vị hơn với những đứa cháu chắc chắn có quan hệ huyết thống với mình’.

-----------------
Tóm tắt truyện:
Ngày xưa, quan tổng đốc Lâm Phụng huyện Châu Thai nổi tiếng hìên đức bao nhiêu thì phu nhân Lý Phi Nương mang tiếng độc ác bấy nhiêu.
Khi quan tổng đốc qua đời, phu nhân cưới nàng Xuân Nương cho con trai là Lâm Sanh. Nhưng phu nhân không cho Lâm Sanh và Xuân Nương chung chăn gối bởi lẽ bà xem Xuân Nương như kẻtôi đòi. Thương vợ, Lâm Sanh lén mẹ đi gặp Xuân Nương ở nhà sau để an ủi, thở than.
Xuân Nương về làm dâu nhà họ Lâm đã ba năm mà chẳng có tin về,nên vợ chồng Tiều lão lo lắng. Hai ông bà lặn lội xuống Châu Thai thăm con. Thấy Tiều lão nghèo, phu nhân ra chiều khinh rẻ, tiếp đón lạnh nhạt. Lúc lâu phu nhân mới cho Lâm Sanh dẫn Xuân Nương ra chào cha mẹ. Ông bà Tiều chết lặng khi thấy Xuân Nương tìêu tuỵ, tả tơi. Tiều lão đòi bắt con về, nhưng phu nhân không chịu.
Phu nhân tức giận vì nghĩ Xuân Nương đã nói với Tiều lão về hoàn cảnh của mình ở nhà chồng, nên ra lệnh cho gia nhân đánh đập Xuân Nương đến chết và vùi xác nàng ngoài bờ ruộng.
Tối vợ chồng Tiều lão mơ thấy nàng về báo mộng nên làm cáo trạng lên huyện đường. Quan huyện đã nhận hối lộ của phu nhân nên xử ép vợ chồng Tiều lão. Lòng thương con thúc đẩy ông bà Tiều lão vựơt qua vạn dặm đầy nguy hỉêm, thẳng tới Trường An dâng cáo trạng lên vua. Xem xong, đức vua truyền cho toà tam pháp công đồng xét xử. Đức vua truyền gọi Lâm Sanh, buộc chàng khai sự thật. Phu nhân tội ác rõ ràng, đức vua quyền đem ra xử trảm để răn kẻ ác tâm.
Động lòng hiếu tử, Lâm Sanh lìêu chết xông vào pháp trường cõng mẹ chạy thoát thân. Kiệt sức, Lâm Sanh té quỵ. Đốc tướng đem binh đuổi theo bắt đựơc, giải về trìêu.
Đức vua nổi trận lôi đình, truyền đem phu nhân chém ngay, còn Lâm Sanh giam vào ngục tối chờ ngày xét xử. Vào một đêm trăng sáng, công chúa nhàn rỗi ra dạo vừơn hoa, bỗng thấy hào quang sáng rực từ ngục tối. Công chúa bàng hoàng kinh ngạc, cùng thế nữ đến tận nôi dò xét, thấy một trang thư sinh khôi ngô tuấn tú… Vào triều, công chúa tâu lại với phụ vương những điều kỳ lạ mới thấy. Nhà vua truyền quân hầu vào ngục đem Lâm Sanh tới hầu. Muốn thử tài thơ văn của Lâm Sanh, đức vua liền ra đề. Lâm Sanh nhận lấy tờ hoa tiên, đặt bút thảo thành chương đem dâng lên. Xem xong đức vua khen ngợi vô cùng.
Đức vua ra lệnh ân xá và cho Lâm Sanh đựơc ứng thí. Lâm Sanh đỗ trạng nguyên đựơc gả công chúa. Được hiển đạt, Lâm Sanh về Châu Thai thăm nhà. Chàng thăm cố hương chưa đựơc bao lâu thì có Khâm sai đến triệu về kinh. Lúc qua trứơc mộ Xuân Nương, Lâm Sanh liền cúng hoa quả và khấn vái. Khâm sai lại giục giã lên đường, chàng đành gạt lệ ra đi.
Lòng chung thuỷ của Lâm Sanh động đến trời cao. Xuân Nương nhập về với xác ở miễu đường chờ đợi sẽ được đoàn tụ với mẹ cha.
Một hôm vợ chồng Tiều lão định xuống Trường An thăm Lâm Sanh. Đi một đoạn bỗng gặp một cô gái giống hệt con mình, Xuân Nương và tiều Lão nhận ra nhau. Vợ chồng Tiều lão xuống tới Trường An, liền đưa Xuân Nương vào dinh. Tiều lão thử Lâm Sanh, nói đây là Liễu Hoa em ruột Xuân Nương, nay chị đã qua đời xin thế cô em. Nhưng Lâm Sanh không chịu, Tiều lão khen thầm Lâm Sanh quả là kẻ trượng phu son sắt một lòng. Xuân Nương cảm động kể hết sự tình. Hôm sau, Lâm Sanh đưa Xuân Nương vào bệ kiến đức vua tâu hết sự tình. Vua khuyên Lâm Sanh xử sao cho vẹn mối tình với Xuân Nương và công chúa. Nghĩ mình già yếu, đức vua chọn lấy ngày lành, truyền ngôi cho quốc trạng Lâm Sanh.
Lâm Sanh phong cho Xuân Nương và công chúa là hoàng hậu ngang nhau.

Tổ 3, lớp av
Đăng bởi: ycantho - Ngày đăng: 17/03/2011
THÔNG TIN TIÊU ĐIỂM