Trước kia, hàng năm, vào dịp 19/5, tôi thường được nhiều nơi mời đi nói chuyện về thơ Hồ Chủ Tịch. Thường có chị Trần Thị Tuyết cùng đi để ngâm thơ minh hoạ.
Chị Tuyết cho biết, khi Hồ Chủ Tịch còn sống, vào dịp cuối năm, chị thường được gọi đến để ngâm thơ chúc Tết của Chủ tịch và phát luôn trên đài. Tới dự có cụ Hồ và mấy ông trong Bộ Chính trị. Khi ngâm thơ chúc Tết, chị để ý thấy ông Hồ có vẻ không quan tâm lắm. Ngâm xong ông thường bảo chị chuyển ngay sang ngâm Kiều. Tôi hỏi, thường chị ngâm đoạn Kiều nào. Chị nói, thường Bác bảo ngâm đoạn Kiều ở lầu Ngưng Bích.
Đây là đoạn Kiều nhớ nhà, nhớ người yêu, nhớ quê. Một đoạn thơ buồn.
Theo Hoàng Ngọc Hiến, ông Hồ chủ động chết vào cái ngày 2/9.
Ông ấy đáo để lắm đấy! Một người quyết lấy lại họ Hồ là dòng máu thật của mình (Hồ Sĩ Tạo) thì cũng có thể quyết chết vào đúng ngày sinh của cả nước, ngày mà ông đọc Tuyên ngôn độc lập.
Vô thường (29/10/2010) Hữu Loan-Người đi bộ ngược chiều (29/10/2010) 1 giờ trái đất với… Khánh Ly (1969) (29/10/2010) Tháng 4 đến…học lại tiếng Việt (29/10/2010) Cầu Hàm Rồng (29/10/2010) Tiếng Việt, về đâu? (28/10/2010) Tự điển Kim Dung (27/10/2010) Ig Nobel 2010 và những điều không tưởng (25/10/2010) Kim Dung quái kiệt (25/10/2010) Thiên thần sám hối-Tạ Duy Anh (24/10/2010)